Thánh Lễ Tạ Ơn
Tân Linh Mục F.X. Đào Trung Hiệu
Tại giáo xứ Ngọc Lâm

NGƯỜI GIEO GIỐNG



Bài đọc 1 : Is 52, 7-10 "Ơn cứu độ của Thiên Chúa chúng ta, Người bốn bể rồi ra nhìn thấy".
Bài đọc 2 : Cl 1, 21-23 "Tôi đã được trở nên người phục vụ Tin Mừng".
Tin Mừng : Mt 13, 1-9 "Kìa người gieo giống ra đi gieo giống".

 

I. NHỮNG "NGƯỜI GIEO GIỐNG"

             Anh chị em thân mến,
            Tại vùng đất nông nghiệp này, chắc chắn anh chị em có thể thấy và cảm được hình ảnh những người gieo giống, không phải chỉ đẹp như tranh, theo kiểu "dân Sài Gòn" tưởng tượng, nhưng còn cực nhọc và vất vả như một cuộc đời thực : chẳng những nặng nề, nắng nôi, mưa gió, mệt nhọc,... nhưng còn với tất cả những lo lắng sao cho vụ mùa thành đạt; nỗi lo lắng can hệ đến cuộc sống hằng ngày.
            Vâng ! Ngoài những vất vả nặng nhọc của đời sống nông nghiệp, người gieo giống còn :
- Là người phải chờ đợi kết quả qua từng ngày từng tháng. Từ ngày hạt giống được gieo vào lòng đất, thì người gieo giống cũng để lại lòng mình nơi ruộng đồng, và cõi lòng ấy cũng phải trải qua mưa nắng, để rồi cũng chai sạm và dẻo dai trong sự kiên nhẫn đợi chờ.
            Người gieo giống
- Là người hy vọng ; người gieo giống có thể làm tất cả những gì mình có thể làm, nhưng không bao giờ nắm chắc được thành quả; một cách nào đó, người gieo giống luôn phải "khẩn cầu" /hy vọng/ nơi thời tiết, nơi đất đai, nơi phân bón, nơi nước non và cả nơi lòng tốt của những người chung quanh nữa ...,
            Người gieo giống
- Là người dám liều, dám đánh cuộc bằng chính công sức hay chính cuộc đời mình để có được một vụ mùa phong nhiêu. Những hạt giống quí báu được mang ra khỏi kho lẫm, được tung vãi trên mảnh đất, mảnh đất hiền hòa nhưng cũng rất bí ẩn. Người gieo giống không thể "nắm được đằng chuôi" trong cuộc thách đố này.
            Đó là một vài nét về người gieo giống mà anh chị em có thể thấy và cảm được nơi cùng đất nông nghiệp này. Và nếu anh chị em tưởng tượng một chút, anh chị em cũng sẽ thấy có nhiều "người gieo giống" tương tự như thế; giống ở chỗ những "người gieo giống" này cũng "không phải chỉ đẹp như tranh, nhưng còn rất vất vả như cuộc sống thực" : chẳng hạn cha mẹ, những người luôn muốn gieo vào lòng con cái những tâm tình hiếu đễ, muốn anh chị em yêu thương và nhường nhịn lẫn nhau; thầy cô giáo, những người không những cố gắng "gieo" vào trong "đầu" học sinh những kiến thức cần thiết để thi cử, để lên lớp; nhưng hơn nữa còn phải tìm cách nào gieo vào "trái tim" của học trò những tâm tình của một con người tốt, "tiên học lễ hậu học văn" mà. Rồi chúng ta nhìn thấy bao nhiêu người khác vẫn đang làm "nghề gieo giống" như thế : cha xứ chẳng hạn,....
            Tất cả những ai sống cuộc đời theo mẫu người gieo giống như thế đều phải sống trong sự kiên nhẫn chờ đợi, trong hy vọng và trong sự can đảm dám liều. Từ khi hạt giống được gieo xuống, cũng là khi con người dám can đảm nhận lãnh trách nhiệm (làm vợ, làm chồng, làm thầy làm cô, hay làm linh mục...), cho đến khi nhìn thấy "bông hạt" và khi thực sự "thu hoạch" được hoa trái, đó là cả một quá trình lao nhọc, lo lắng, hy sinh, vất vả, hao tâm tổn sức rất nhiều. Người nông dân còn phải tùy thời tiết, tùy đất đai; bậc cha mẹ còn phải tùy theo tâm tính của mỗi đứa con, vì "cha mẹ sinh con, Trời sinh tính" mà; thầy cô giáo còn phải tùy sự chăm chỉ và trí thông minh của học trò; và cha xứ còn phải "khẩn cầu" sự lòng đạo của giáo dân... tất cả những ai đi vào nghiệp dĩ ấy mới cảm được rằng cuộc đời người gieo giống không phải chỉ đẹp như tranh, theo kiểu "dân Sài Gòn" tưởng tượng, nhưng còn cực nhọc và vất vả như một cuộc đời thực. Có những thứ tự nhiên nó mọc, và nó rất khó chết; nhưng đó là cỏ dại, là những nết xấu, là sự đua đòi, là lòng ích kỷ; và có những thứ chăm sóc hoài mà nó vẫn khó mọc lắm, đó là những bông lúa cho ta bữa cơm ngon, là những hạt giống yêu thương, quảng đại, tha thứ, thông cảm chia sẻ....
            Tất cả những điều đó có thể giúp chúng ta hiểu hơn về Lời Chúa ngày hôm nay; hiểu rằng chính Thiên Chúa là người gieo giống, Người gieo hạt mầm cây lúa, cây đậu trong những cánh đồng, gieo những hạt tình người trong tâm khảm con người, gieo những hạt đức Tin trong Kitô hữu....; và Ngài cũng phải kiên nhẫn biết bao, phải hy vọng luôn mãi, và cũng như dám liều cho Con Một của Ngài, Đức Giêsu Kitô, gieo vào trần gian để chịu chết vì con người.
            Và chúng ta, mọi người, nhất là các Kitô hữu cũng được kêu gọi để trở thành những "người gieo giống" cùng với Đức Kitô; mỗi người trong chúng ta đều có những trách nhiệm, đúng hơn là những sứ mệnh được Thiên Chúa tin tưởng trao phó; chúng ta, những người nông dân, những bậc cha mẹ, những người thầy,.... cũng giống như linh mục và cũng cao quí như sứ mệnh linh mục, chúng ta cũng cần sống trong sự kiên nhẫn, biết hy vọng, dám can đảm, chấp nhận hy sinh cho vụ mùa được phong phú và con người được an vui hạnh phúc.

 

II. NIỀM VUI NỖI BUỒN CỦA NGƯỜI GIEO GIỐNG

            Không có người gieo giống nào có thể an nhàn, thoải mãi, vô lo, dửng dưng được đâu; trừ khi là họ không còn để tâm hồn mình nơi hạt giống nữa, trừ khi họ đã đánh đổi tâm hồn người gieo giống của mình, để mặc lấy tâm hồn của một "địa chủ", chỉ biết căn cứ vào những luật và lệ, những điều cứng nhắc và phi nhân, để bảo đảm cho cuộc sống sung sướng của mình; trừ phi, chẳng hạn, một người mẹ "dám" nghĩ rằng : con cái nó làm bậy, nó phải khổ, và nó phải chịu, không liên can gì đến tôi....
            Anh chị em thân mến,
            Niềm vui và nỗi buồn của người gieo giống đích thực không ở trong con người mình, nhưng thăng trầm, trôi nổi theo sự phát triển của hạt giống. Rất nhiều anh chị em ở đây đã và đang đảm nhận sứ mệnh làm cha làm mẹ; từ sứ mệnh đó, chắc chắn anh chị em hiểu được nỗi cực nhọc của kẻ chăm lo cho hạt giống, là con cái : nuôi con sống đã là cực khổ rồi; nhưng điều quan trọng hơn hết vẫn là làm sao cho con cái được nên người. Không gì hạnh phúc cho mình bằng con cái "nên người" cho dù phải nhọc nhằn, cho dù phải chấp nhận bao hy sinh vất vả, bao tủi nhục đớn đau thế nào đi nữa; và không không gì đau khổ cho cha mẹ khi thấy con cái hư hỏng. Biết bao người đã tưởng rằng điều quan trọng trên hết là làm giầu, là kiếm cho được nhiều tiền, đến lúc bừng mắt ra, thấy con mình vướng vào ma túy; trời ơi, không còn thiết sống nữa....
            Có một người cha nói với tôi rằng : "Trời ơi ! sao con mình lại lớn lên vào đúng lúc có nạn ma túy đang xâm nhập vào giới thanh thiếu niên, vào trong học đường như thế này ?". Một người mẹ, có đứa con trai duy nhất bỏ nhà ra đi, đã nói với tôi : "Thưa cha, con đã khóc đến nỗi không còn nước mắt để mà khóc nữa !". Những lời than van từ đáy tâm hồn của những người gieo giống như thế, tôi nghĩ, phải thấu đến tận trời ! Nhưng Thiên Chúa cũng là một người gieo giống, và Ngài cũng chỉ cùng với người cha người mẹ đó để cùng kiên nhẫn chờ đợi, cùng hy vọng và cùng đánh liều những cố gắng của mình.
            Niềm vui và nỗi buồn của người gieo giống nằm ở nơi sự phát triển của hạt giống. Đó là một qui luật, mà bỏ mất qui luật đó, thì cũng đánh mất tâm hồn mình, cũng chối bỏ chính ý nghĩa cuộc đời mình.
            Vui buồn đích thực của đời linh mục là gì nếu không phải là mong cho hạt giống Đức Tin được mọc lên, trong chính mình và trong đời sống mọi người, nhất là với những mảnh ruộng Thiên Chúa trao phó cho mình. Đời linh mục đâu chỉ vui vì được ăn ngon, vì được trọng vọng, vì được tiện nghi. Đời linh mục chỉ có ý nghĩa đích thực khi để lòng mình buồn vui cùng hạt giống đức Tin đang sinh sôi nẩy nở trong tâm hồn con người.
            Đừng quá chú tâm vẽ ra cuộc đời linh mục "đẹp như tranh", nhưng hãy hiểu sứ mệnh của linh mục cũng "gian nan vất vả như cuộc đời thực". Linh mục là những người gieo giống mà khó thấy được "ngày mùa", trừ ra trong "đức Tin". Linh mục mà không kiên nhẫn, làm sao có thể "chịu được" những lẩm cẩm của đời sống đạo; linh mục mà không hy vọng làm sao có thể đảm nhận trách nhiệm từ năm này qua năm khác; linh mục mà không dám liều, làm sao có thể xây dựng được một cộng đoàn dân Chúa năng động và sốt sắng...
            Nhiều khi người ta chỉ biết vẽ ra những hình ảnh đẹp như tranh, người chưa lập gia đình thì cứ tưởng một đời sống vợ chồng chỉ có tiếng cười vui; người chưa có con thì chỉ thấy cái thú vị tuyệt vời được ẵm con đi chơi... và người không chịu chức linh mục thì cứ tưởng đời linh mục là vinh quang, là "đỗ cụ", là không phải bận tâm lo kế sinh nhai...; người ta quá dễ dàng vẽ ra những nét đẹp với tất cả cường độ tưởng tượng của một kẻ thiếu kinh nghiệm.

 

III. THIÊN CHÚA VẪN TIẾP TỤC GIEO HẠT ƠN CỨU ĐỘ

            Với tất cả những người chọn nghiệp dĩ là người gieo giống, có ai dám gieo hạt giống của mình vào vệ đường ? Có dám gieo hạt giống mà mình đã khổ công thu góp, cất giữ cẩn thận, lại để cho nó rơi trên đá sỏi, rơi trên gai góc không ? chắc anh chị em sẽ bảo rằng không.
            Nhưng thực sự có đấy. Này nhé, cha mẹ nào lại không gieo cả trăm hạt giống vào tâm hồn con cái, và cho dù chỉ thấy một vài hạt giống tốt mọc lên, thấy gai góc, thấy sỏi đá, thấy sự chai cứng như vệ đường, cha mẹ vẫn tiếp tục gieo, ít nhất là trong lời cầu nguyện. Những mảnh đất gai góc, sỏi đá có thể làm cho người nông dân sờn lòng; và với "vệ đường" thì họ đành chịu thua vậy. Nhưng đối với những con người, với mảnh đất là tâm hồn con người thì sứ mạng làm cha làm mẹ lại không chịu đầu hàng; sứ mệnh của những người thầy cô, sứ mạng của linh mục lại không cho phép người gieo giống chịu thua. Gieo vãi những hạt giống quí báu của mình, dù nhìn thấy trước mắt có 3/4 bị hư đi, hư đi vì sự hời hợt của đá sỏi, vì những bận tâm về "bả vinh hoa phú quí", vì sự chối từ của tâm những "tâm hồn vệ đường", ai dám gieo giống như thế, nếu không phải là kẻ có một sự kiên nhẫn, có niềm hy vọng và có lòng can đảm dám liều đạt đến mức cao độ ?
            À, chính ở nơi đây, ta thấy được "huyền nhiệm" của tâm hồn người gieo giống; và chính ở đây ta mới hiểu được nét đẹp thực sự của người gieo giống, nét đẹp của cuộc đời hy sinh cho sứ vụ.
            Vâng ! Thư Ephêsô nói rằng Thiên Chúa Cha "là nguồn gốc mọi gia tộc trên trời dưới đất" (Ep 3,14). Sở dĩ những người làm cha làm mẹ, và nếu như những người làm "cha thiêng liêng", những linh mục, có được sự kiên nhẫn, có được niềm hy vọng có được lòng can đảm dám liều, thì đó là vì những sứ vụ ấy bắt nguồn từ chính Thiên Chúa là Cha chung của mọi người, bắt nguồn từ chính "sứ vụ" của Thiên Chúa, Đấng đã hết lòng kiên nhẫn, hết sức hy vọng, và đã đánh liều gieo Ngôi Lời của ngài xuống trần gian.
            Có lẽ Thiên Chúa hiểu rằng chỉ có một tâm hồn người gieo giống quảng đại và yêu thương như thế mới có thể mang lại ơn cứu độ cho con người; và có lẽ chính vì thế nên Thiên Chúa cũng muốn thông ban cho những thợ gieo giống, theo gót đức Kitô, những đức tính đặc biệt của một người gieo giống.

Kết

            Thiên Chúa vẫn đang tiếp tục gieo vãi những hạt giống của Ngài vào trần gian. Người nhờ người nông dân để làm cách đồng thêm tươi tốt cho người thế hưởng dùng; Người dùng những thầy cô giáo để gieo hạt giống lẽ phải; Người dùng các bậc cha mẹ để gieo yêu thương trong tâm hồn con cái; Người cũng dùng các linh mục để là nhưng người gieo hạt giống đức Tin, gieo tình yêu của Thiên Chúa, gieo đời sống siêu nhiên, đời sống Thiên Chúa trong con người; và Ngài cũng dùng tất cả mọi người để, khi có thể, biết gieo vãi những điều tốt lành khắp nhân gian.
            Chúng ta cùng hiệp ý trong thánh lễ này để cầu nguyện cho tất cả mọi người có được tâm hồn của người gieo giống, cầu nguyện đặc biệt cho tân linh mục, để Anh vững bước trên con đường gieo vãi hạt giống Đức Tin.
                                                                           

                                                                                                            Tam Hà 6-9-97

                                                                                                                 Tư Cù


Thánh Vịnh 125, 5-6
Ai nghẹn ngào ra đi gieo giống,
mùa gặt mai sau khấp  khởi mừng,
Họ ra đi, đi mà nức nở, mang hạt giống vãi gieo,
Lúc trở về, về reo hớn hở, vai nặng gánh lúa vàng.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Top