Tin
yêu và phó thác
Thánh Phaolô trình bày cho chúng ta một kinh
nghiệm đặc trưng của Kitô giáo : khi tôi yếu là lúc tôi mạnh. (1 Cr…
Đó không phải là kinh nghiệm riêng của
Phaolô, nhưng là nẻo đường căn bản của linh đạo Kitô giáo.
Người Kitô hữu chẳng nghi ngờ gì về quyền
năng cao cả của Thiên Chúa nhưng lại chẳng mấy khi dám để cho Thiên Chúa thể
hiện quyền năng của Ngài. Lý do là vì Thiên Chúa quyền năng lại chẳng hề muốn
thể hiện quyền năng của Ngài một cách khơi khơi, một cách chinh phục hay bất cứ
cách nào khác. . . Ngài chỉ muốn thể hiện quyền năng trong tình yêu và vì tình
yêu. Chính vì thế mà Ngôi Hai Thiên Chúa nhập thể chỉ đón nhận lại quyền năng
đã có từ trước của Ngài sau khi đã đi trọn con đường yêu thương, yêu thương đến
độ tự huỷ :
“Đức Giêsu Kitô, vốn dĩ là Thiên Chúa mà
không nghĩ phải nhất quyết duy trì địa vị ngang hàng với Thiên Chúa, nhưng đã
hoàn toàn trút bỏ vinh quang, mặc lấy thân nô lệ, trở nên giống phàm nhân, sống
như người trần thế. Người lại còn hạ mình, vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu
chết, chết trên cây thập tự. Chính vì thế, Thiên Chúa đã siêu tôn Người và tặng
ban danh hiệu trổi vượt trên muôn ngàn danh hiệu {Pl 2, 6-9}.
Có thể nói, trong cuộc
sống nhân loại, quyền năng là một dụng cụ hết sức cần thiết nhưng cũng hết sức
nguy hiểm. Quyền năng có thể giải quyết nhiều vấn đề, nhưng quyền năng lại cũng
bộc lộ nhiều nguy cơ phá huỷ nét chân chính của con người, khi mà quyền năng
trở thành quyền hành thống trị, thành quyền lực khuất phục, thành quyền bính
bên trên đòi hỏi người khác. Do đó, quyền năng phải được gắn liền với tình yêu;
quyền năng trọn vẹn cũng phải được thấm nhuần với tình yêu trọn vẹn, tình yêu
hy sinh chính mạng sống của mình cho bạn hữu. Chỉ sau khi đã thể hiện một tình
yêu trọn vẹn đến độ dám trút bỏ quyền năng và vinh quang, thì khi ấy Đức Giêsu
mới khẳng định quyền năng tuyệt đối của Ngài, theo cách đặc biệt của Thiên
Chúa:
“Thầy đã được trao toàn quyền trên trời dưới
đất” {Xc. Mt 28, 18t}.
Quyền năng của Thiên Chúa, quyền năng được
trao ban cho đức Giêsu chỉ có thể là quyền năng của tình yêu mà thôi. Do đó,
Đức Giêsu đã chẳng dùng quyền năng của Ngài một cách khơi khơi hoặc một cách
thống trị, nhưng Ngài mời gọi con người thể hiện lòng tin vào Ngài. Chỉ trong
mối tương quan của lòng tin, khi con người biết tin tưởng một cách tự nguyện,
trông cậy và yêu mến Thiên Chúa thì Ngài mới thực hiện quyền năng đích thực.
Quyền năng của Thiên Chúa nhằm nâng con người lên địa vị con cái tự do của
Thiên Chúa chứ không phải đè bẹp con người trong sự khiếp sợ và làm hèn hạ con
người trong thái độ xin xỏ.
Chúa Giêsu vẫn muốn thực hiện những phép lạ
để chữa lành những khổ đau của con người, nhưng Ngài luôn đợi chờ lòng tin; và
người ta có thể nói tới “sức mạnh của niềm tin”, không phải như một phương cách
để chiếm hữu quyền năng của Thiên Chúa, mà như một tương quan chân chính mở
đường cho quyền năng yêu thương của Thiên Chúa được thể hiện. Thiên Chúa sẽ thể
hiện quyền năng của Ngài nhưng không phải để thống trị mà là để gia tăng lòng
tin, cậy, mến của con người đối với Ngài và giúp con người tìm thấy niềm hạnh
phúc sâu xa chân chính, hạnh phúc có Chúa. Do đó, điều quan trọng đối với người
Kitô hữu không phải là cầu xin phép lạ, nhưng là xin thêm niềm tin :
“Thưa Thầy, xin thêm lòng tin cho chúng con”
{Lc 17, 5}
Ngoài con đường tin-cậy-mến, người ta sẽ bị
đè bẹp khi đối diện với quyền năng của Thiên Chúa; và chính Thiên Chúa, khi thể
hiện quyền năng ngoài con đường yêu thương, cũng sẽ tự hạ giá chính Ngài. Cánh
cửa để đi vào quyền năng của Thiên Chúa là chính là lòng tin, hay lòng cậy
trông và yêu mến đối với Thiên Chúa.
“Nếu
anh em có lòng tin lớn bằng hạt cải, thì dù anh em có bảo cây dâu này : ‘Hãy
bật rể lên, xuống dưới biển kia mà mọc’, nó cũng sẽ vâng lời anh em” {Lc 17,
6}.
Trong cuộc đời các vị thánh, chúng ta thường
thấy các phép lạ được thực hiện một cách “dễ dàng” như thể các thánh nắm giữ
được quyền năng của chính Thiên Chúa. Thật ra, tính cách “dễ dàng” như thế
không diễn tả năng lực của chính các ngài, mà bộc lộ lòng tin của các ngài vào
quyền năng của Thiên Chúa. Trong tình yêu, các Ngài có thể tin chắc Thiên Chúa
chiều ý của mình; và trên nẻo đường đã thông thoáng trong mối tương quan
tin-cậy-mến của các thánh với Thiên Chúa, quyền năng của Thiên Chúa cũng được
trao ban một cách “đơn giản”.
“Xem quả thì biết
cây”, thánh Martin làm nhiều phép lạ ngay khi còn sống, và Martin thực hiện
những phép lạ ấy một cách đơn giản, hồn nhiên; bởi vì niềm tin của Martin vào
quyền năng của Chúa cũng đơn giản và hồn nhiên. Đó chính là “hoa trái” để chúng
ta nhận ra được phẩm chất của “cây đức tin” trong tâm hồn thánh Martin.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét
Click to see the code!
To insert emoticon you must added at least one space before the code.